Hoàng hậu nghe Vương quý phi biện giải như vậy, chính là càng nghe càng phẫn nộ, lạnh lùng cười, khóe miệng cứng ngắc tà mị ngoắt lên, tựa như khóe miệng hở ra một lỗ hỏng. Không đợi Vương quý phi nói xong, liền chợt quát lên: "Nói như vậy tất cả là lỗi của Nghi quý phi, hoàng thượng? Là bệ hạ muốn để ngươi lên làm hoàng hậu sao?”
Trong lòng Vương quý phi hận muốn chết, nàng dám khẳng định chính là Bàng Lạc Tuyết ra tay, nếu Bàng Lạc Tuyết không động thủ, như vậy nhất định là Nghi quý phi. Trâm phượng chính là được làm từ bạc mềm tốt nhất, Bàng Lạc Tuyết thừa dịp khi mọi người không chú ý thêm một đuôi vào cây trâm phượng này! Nàng chần chừ trong nháy mắt, lại biết mình hoàn toàn không có chứng cứ, nnếu như bây giờ nói ra, chỉ sợ hoàng hậu chẳng những không tin còn muốn trị nàng tội danh vu khống, bởi vì Bàng Lạc Tuyết căn bản không có lý do đi thêm đuôi vào trâm phượng, nàng cũng không phải cung phi, tại sao có thể đi hãm hại mình chứ? Dù cho nói nàng ghi hận trong lòng chuyện mình nói nàng trộm cướp, nhưng sao có thể thông minh bắt kiệp tình hình mà ra tay! Nói ra chuyện hoang đường này, ngay cả Vương quý phi cũng không tin! Huống chi hoàng hậu rõ ràng là bị chọc tới chỗ đau.
Vương quý phi còn chưa mở miệng, một nha hoàn bên cạnh nàng tên là Tín Nhi đã nhào tới: "Hoàng hậu nương nương, trâm phượng của nương nương từng bị đánh rơi, chắc hẳn là khi đó bị người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124191/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.