Không nói đến cảnh tượng trong Lâm Giang lâu, trong Lạc Tuyết các bầu không khí học tập thật là căn thẳn. Bàng Lạc Tuyết trái lại có thiên bẩm học y, đối với việc nhận thức huyệt vị thật rất nhạy bén. Sở Mộc Dương không biết ở kiếp trước Bàng Lạc Tuyết từng nỗ lực học tập châm cứu vì để giảm chứng đau chân của Tấn vương khi đông tới. Mặc dù Bàng Lạc Tuyết có trí nhớ tốt, học một lần là không quên được, thế nhưng đối với chuyện nhận biết huyệt vị quả nhiên là nàng bị làm khó, đã có một lần nàng cũng từng bỏ cuộc, nhưng khi nhìn thấy Tấn vương bởi vì chân đau muốn chết đi sống lại, lại cắn răng, hạ quyết tâm học tập. 
Nghĩ tới kiếp trước nàng nỗ lực học tập y thuật vì để cứu người, kiếp này nàng học y là vì muốn lấy mạng của hắn, không đúng, không chỉ là muốn tính mạng của hắn,điều nàng muốn nhất chính là hắn sống không bằng chết. Nghĩ đến điều này, nàng lại cầm ngân châm lên tay, tùy tiện châm vào thiên linh huyệt của Sở Mộc Dương. 
Sở Mộc Dương sợ đến mức muốn nhảy dựng, nha đầu này cũng quá ngoan độc, tay không tự chủ vò đầu mình một cái, hình như cây kim kia cắm trên thiên linh huyệt của mình. 
Bàng Lạc Tuyết như cảm nhận được động tác của hắn liền ngẩng đầu, Nở một nụ cười xinh đẹp tươi như hoa, mặt mày cong cong cười nói: “Sư phụ đừng sợ, Tuyết nhi biết chỗ huyệt vị này rất lợi hại, sẽ không dùng để đối phó sư phụ.” 
Sở Mộc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-tieu-doc-phi/2124167/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.