Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Theo đó là một mạt lam sắc chậm rãi đi vào, bóng người mơ hồ trong trí nhớ, lại dần dần quen thuộc rõ ràng.
Đến cùng cũng là nốt chu sa trong lòng nhiều năm, bạch nguyệt quang*.
*Có một so sánh khá nổi tiếng hồi trước (cũng không biết là của tác giả nào nữa) thường hay được nhắc đến trong truyện ngôn tình, nội dung đại khái là:
Trong cuộc đời một người đàn ông thường có hai loại hoa: một đóa hoa hồng trắng cùng một đóa hoa hồng đỏ. Nếu anh ta chọn hoa hồng trắng, nhiều năm sau hoa hồng trắng biến thành hạt cơm dính bên mép, hoa hồng đỏ trở thành nốt ruồi son (chu sa chí) trên ngực. Còn nếu anh ta chọn hoa hồng đỏ, sau này hoa hồng trắng liền thành ánh trăng sáng (bạch nguyệt quang) đầu giường, còn hoa hồng đỏ chính là vết máu muỗi.
“Thanh Ca!”
Tựa hồ là theo bản năng, truy đuổi người nọ đã thành thói quen.
“Nguyên lai là Cảnh Vương điện hạ!”
Mộ Dung Thanh Ca hình như cũng có chút ngoài ý muốn, ánh mắt khinh phiêu phiêu nhìn thoáng qua Vân Mạc, đối với Phượng Khuynh xa cách mà hành một cái lễ, “Gặp qua Cảnh Vương điện hạ!”
Ánh mắt Vân Mạc bỗng nhiên trầm lại, ngón tay hơi hơi uốn lượn.
Cào vào lòng bàn tay Phượng Khuynh, có chút ngứa.
Si mê thất thố trong nháy mắt liền không có.
“Mộ Dung công tử miễn lễ.”
Nhịn xuống dục vọng muốn thân cận hắn của cơ thể.
Kiếp trước lúc này nàng cũng mê luyến sâu sắc người này như vậy đi, thậm chí sau khi lên làm vua, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-nu-vuong-gia-xau-phu-thi-tam-di/206487/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.