Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Là Vân Mạc khẽ run một cái, trầm ổn như hắn, cũng không thể cầm chắc cái chén trên tay.
Trực tiếp ném đi, chia năm xẻ bảy, nước canh rơi đầy đất.
Một tiếng này cũng đem Phượng Khuynh khóc thút thít tạm ngưng một chút, xong rồi, Vân Mạc không phải là sinh khí đi?
Không tự giác mang theo điểm cẩn thận từng li từng tí, ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt phượng, trên lông mi dài mà cong vút còn mờ mịt hơi nước, từ chiếc cằm trơn bóng của Vân Mạc nhìn qua.
Cái này vừa nhìn liền nhìn đến xuất thần.
Vân Mạc tuy rằng thật sự không có da thịt như ngọc, thậm chí màu da của mình so với một đại nữ nhân còn không bằng, nhưng lại không biết vì cái gì, nàng nhìn Vân Mạc như vậy lại cảm thấy lòng tràn đầy vui mừng, đây là của nàng, độc nhất vô nhị Vân Mạc.
Thậm chí nhìn Vân Mạc sống sờ sờ như vậy, nội tâm nàng vui mừng khôn xiết nhịn không được mà dâng lên, thậm chí còn muốn lớn tiếng hò hét, nàng đã trở lại, nàng trở lại hiện tại, nàng có thể đem tất cả mọi thứ mình sở hữu, không giữ lại dù chỉ một cái mà tất thảy đều cho nam nhân trước mắt này!
Ánh mắt nóng bỏng, làm mặt Vân Mạc thực mau nhiễm một tầng mây hồng.
Thân thể tựa hồ càng cứng đờ, tay đặt ở trên lưng nàng cũng nâng lên, hai tay đều không biết nên đặt như thế nào, “Điện, điện hạ, ngươi……”
Cái động tác này, xem ra quả thực có chút ái muội.
Cả người Phượng Khuynh cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-nu-vuong-gia-xau-phu-thi-tam-di/206479/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.