Edit: Phượng Hoàng Đem Nướng
Mối nguy của Lan Thành, không phải một sớm một chiều.
Nàng mang theo Vân Mạc đi Lan Thành, tự nhiên phải rời khỏi vương phủ, bức tường ngăn cách của sáu người kia cũng liền không tồn tại.
Hơn nữa, đến Lan Thành, còn có thể cùng Vân Mạc bồi dưỡng tình cảm, ở dưới mí mắt của mình, như thế nào cũng không có khả năng lại để hắn xảy ra chuyện.
“Mẫu Hoàng, nhi thần đã hạ quyết tâm. Khẩn cầu Mẫu Hoàng thành toàn.”
Phượng Bắc Thần cau mày, trách mắng: “Đây là chủ ý của ngươi hay là chủ ý của hắn?”
Ngữ khí phi thường lạnh lẽo, Phượng Khuynh ngẩng đầu, nếu nàng không nhìn lầm, thế nhưng từ đôi mắt phượng kia thấy được sát khí chợt lóe rồi biến mất.
Sát khí? —— là nhằm vào Vân Mạc?
Phượng Khuynh đầu óc chuyển nhanh, đúng rồi, Mẫu Hoàng có thể để Vân Mạc gả vào Cảnh Vương phủ, tuyệt đối là có nguyên nhân mà nàng không biết. Nguyên nhân nếu không ở nàng, chắc chắn ở trên người Vân Mạc.
Hoặc là, bởi vì địa phương lần này đến —— Lan Thành?
Bất quá nhìn sắc mặt Phượng Bắc Thần, vẫn là đem tình tự* dời đi trước mới được.
*Tình tự: tình cảm, cảm xúc. (Theo Từ điển Hán Nôm)
Phượng Khuynh bật dậy:
“Ta nhất định phải đi! Ta mặc kệ! Ta ở Phượng Đô ngốc đến chán! Mẫu Hoàng, trong triều dù có chuyện gì ngươi cũng không cho ta tham dự, ta cũng đã thành hôn rồi, vì cái gì còn không có chuyện cho ta làm? Người thật sự thương ta sao? Còn không phải đều bởi vì phụ quân, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-nu-vuong-gia-xau-phu-thi-tam-di/1265303/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.