Mãi cho đến nhiều năm sau, Hoa Nam Ẩn vẫn còn nhớ rõ trận chiến này, nhớ rõ Trì Nham Hạp, nhớ rõ mùi gió biển bên trong khe núi kia, tiếng sóng biển vỗ rì rào, còn có từng đợt sóng lớn hòa cùng tiếng hò hét và binh khí giao tranh ngất trời.
Đây là trận chiến mà hắn chưa bao giờ quên, bất luận kẻ nào hỏi hắn thì hắn cũng không thể không đề cập đến trận chiến này, không phải bởi vì quá trình mà bởi vì kết cục của nó.
Sở dĩ Trì Nham Hạp được xưng là Trì Nham Hạp, là bởi vì địa thế bằng phẳng bên trong khe núi, chỉ có thể cưỡi ngựa mà qua, toàn bộ khe núi xuyên thẳng vào bên trong, phía trước là các hộ dân, mặt sau có một làng chài nhỏ, làng chài ở ven biển, người trong thôn dựa vào đánh bắt cá mà kiếm sống.
Ngày đó dân trong làng nghe tin thì đều khăn gói lên đường lánh nạn, ba ngày sau trở về, cảnh tượng nhìn thấy đã là sau cuộc giao chiến, hết thảy đều trở về yên bình như trước kia, bất quá trên đất còn lưu lại đầy máu tươi và hỗn độn, thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi, từ bên trong khe núi kéo dài đến bờ biển, những thi thể hoàn toàn biến dạng bị sóng biển đập vào, khiến dân làng kinh sợ.
Có người nhặt được một chiếc ngân khôi bên bờ biển, nghe nói là của một đại nhân vật nào đó, ngân khôi dính máu, loang lổ vỡ vụn, còn có vài mảnh áo giáp, thoạt nhìn thuộc về một người, bọn họ không biết đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2518271/quyen-5-chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.