Đêm dài trôi qua, khi nắng ban mai chiếu xuống, thi thể trên Đoạn Thịnh Sơn vẫn chưa được xử lý toàn bộ, từ trên đỉnh núi đến sườn núi cho đến chân núi, máu tươi trải rộng khắp nơi, các phái đều tự kiểm kê nhân số của mình, tìm thi thể mang về, sau đó lần lượt ly khai.
Trận đại chiến này không kéo dài ba ngày ba đêm nhưng thảm trạng lại không thua năm đó, đám người của Hách Thiên Thần trở lại phân đà Thiên Cơ Các, trong lòng mọi người đều có một chút trầm trọng, trận chiến này tuy rằng thắng lợi nhưng vẫn chưa kết thúc.
“Có khá hơn chút nào hay không?” Hách Thiên Thần cúi người nhìn xuống, vạt y bào của Hách Cửu Tiêu rời rạc, nằm trên giường, trong phòng còn lưu lại hơi nước sau khi tắm rửa, khi bọn họ quay về thì lập tức tắm rửa dùng bữa, lúc này trời đã gần sáng.
“Ta nói rồi, ta không sao. Ta tự biết rõ thân thể của mình, ngươi cũng mệt rồi, lại đây nằm xuống.” Hách Cửu Tiêu giữ chặt cổ tay của Hách Thiên Thần, Hách Thiên Thần bị hắn kéo đến bên cạnh, hai người sóng vai mà nằm.
Hách Thiên Thần suy nghĩ đến thanh đao, lúc này bỗng nhiên có một chút hoảng sợ, “May mắn lúc ấy địch nhân ở xung quanh không còn nhiều lắm, nếu không đột nhiên ngươi ngã xuống như vậy, ngộ nhỡ gặp chuyện không may….”
“Ngươi sẽ không để cho ta có chuyện.” Hách Cửu Tiêu không cho Hách Thiên Thần nói dứt lời, giọng nói mang theo ý cười khiến Hách Thiên Thần chỉ biết lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2518214/quyen-5-chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.