Ngoài cửa sổ, tầm mắt phóng đến từ hành lang uốn khúc khiến người ta không thể bỏ qua, Hách Thiên Thần bị Hách Cửu Tiêu hôn thật sâu, không rảnh ngoảnh đầu lại, chờ đến khi hắn khôi phục hơi thở, nhìn ra ngoài thì bên dưới trụ nhà ở hành lang đối diện đã không còn bóng người, không biết Mạc Tuyệt rời đi từ khi nào.
“Mạc Trí và Mạc Tuyệt là đệ tử của Trần sư thái, cái tên Mạc Tuyệt e rằng không phải là đích danh, ngươi có biết hắn tên là gì hay không?” Hách Thiên Thần đứng trước cửa sổ, nhiệt độ trên môi vẫn chưa lui xuống, hắn nhìn ra ngoài xa, khôi phục ngữ điệu bình tĩnh, tỏ thái độ yêu cầu Hách Cửu Tiêu phải trả lời vấn đề này.
“Không có danh tính, khi hắn đến Hách Cốc đã không có tên, Hách Vô Cực gọi hắn là Vô Danh.” Hách Cửu Tiêu trả lời dị thường băng lãnh, mỗi khi nói về chuyện của Hách Cốc xưa kia thì vẻ mặt của hắn lại trở nên lạnh lùng cứng rắn.
Mạc Tuyệt ban đầu cũng là người của Hách Cốc….Hách Thiên Thần không quá bất ngờ, “Hắn và ngươi rất giống nhau, không phải bộ dạng mà là cảm giác.”
“Ta là ta, hắn là hắn.” Hách Cửu Tiêu tựa hồ không thích nghe Hách Thiên Thần nói như vậy, hắn ngồi xuống ghế, “Hắn đáng lẽ đã chết vào năm đó, chết trong tay Hách Vô Cực, không ngờ hắn còn sống.”
“Nói với ta chuyện khi đó.” Hách Thiên Thần xoay người nhìn Hách Cửu Tiêu, ánh mắt của bọn họ chạm nhau một lúc, sau đó Hách Cửu Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2518175/quyen-5-chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.