Hách Thiên Thần bị trúng một đao, mất máu quá nhiều, hơn nữa lúc trước vận lực quá độ, làm cho hắn nội ngoại thương cùng nhau bùng nổ, vì vậy mới bị bất tỉnh. Hách Cửu Tiêu chữa thương cho hắn, ngoại trừ vì mất máu nên Hách Thiên Thần mệt mỏi, thì những thứ khác cũng không gây trở ngại quá lớn, lúc này mê man là vì kiệt sức.
Hách Cửu Tiêu hiểu được điểm này, nhưng vẫn lo lắng, không hề chợp mắt, vẫn cứ nhìn Hách Thiên Thần như vậy, giống như sợ Hách Thiên Thần không tỉnh lại.
Bóng người ngồi bên giường thủy chung vẫn bất động, thời gian chậm chạp trôi qua, từ đêm khuya đến ban ngày, Hách Cửu Tiêu cứ nhìn hắn như vậy, cho đến khi tay của Hách Thiên Thần bắt đầu khẽ giật.
“Băng Thiền đâu?” Giọng nói khàn khàn, Hách Thiên Thần vẫn chưa thấy rõ trước mắt, nhưng hắn biết người đang ôm hắn chính là Hách Cửu Tiêu.
Hắn không hỏi mình đang ở nơi nào, không hỏi thương thế ra sao, chỉ hỏi Băng Thiền, Hách Cửu Tiêu đập một quyền xuống thành giường, sợ làm đau Hách Thiên Thần, không dám ôm chặt hắn mà chỉ gầm nhẹ, “Ngươi chỉ biết Băng Thiền, nếu thứ này làm cho ngươi gặp chuyện bất trắc, ngươi không sợ là ta sẽ khổ sở hay sao? Không sợ ta đau lòng, lo lắng cho ngươi hay sao?”
“Nếu ta không lo cho Băng Thiền, khi ngươi xảy ra chuyện thì ta sẽ khổ sở, lòng ta sẽ đau, sẽ lo lắng cho ngươi…” Vừa cười vừa nói câu này, Hách Thiên Thần nhắm mắt lại, sau lưng đau nhức giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2518121/quyen-5-chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.