Nhịp tim đập trong bóng tối tựa hồ đặc biệt rõ ràng, phát tiết hết thảy bất mãn và vướng bận dưới đáy lòng qua nụ hôn, triền miên khắc sâu, Hách Thiên Thần ôm chặt Hách Cửu Tiêu, lúc này mới cảm thấy yên lòng.
Ban đêm trong khu rừng, bóng cây trùng trùng điệp điệp, nhưng minh nguyệt vẫn sáng tỏ như trước, Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu đang làm cái gì thì Phong Ngự Tu và Hồng Lăng không rình xem, nhưng cũng không phải không hề phát giác.
Một người đang cố điều tức tĩnh dưỡng, người còn lại thì băng bó vết thương rồi nhắm mắt dưỡng thần, không xen vào phá đám, Vạn Ương và Trung Nguyên vẫn có điểm bất đồng, ở đây không quá khắt khe về chuyện tình cảm giữa nam nhân với nhau.
Bất quá Phong Ngự Tu và Hồng Lăng vẫn nghĩ rằng hai người không phải thân huynh đệ, bọn họ tuyệt đối không ngờ hai người nam nhân đang ôm nhau lại là người thân duy nhất ở trên đời của đối phương.
“Diễm Hoa có lẽ…” Buông Hách Cửu Tiêu ra, tâm tư của Hách Thiên Thần lại bình ổn. Hách Cửu Tiêu đã vô sự, nhưng Diễm Hoa….
Hách Cửu Tiêu khép mắt lại, nhớ đến tình cảnh nguy hiểm dưới nước, rồi nói ra suy đoán trong lòng, “Vì để trừ khử Ân Phách Mệnh, nàng làm như vậy thì dữ nhiều lành ít, có lẽ đã chết.”
“Là vì chúng ta.” Hách Thiên Thần nhắm mắt, tựa vào thân cây. Sau khi uống thuốc thì thể lực của hắn đang khôi phục, vết thương trên người cũng được thoa thuốc, Hách Cửu Tiêu và hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2518013/quyen-4-chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.