Quân Tâm Thùy Hứu -
Hắn không biết khi gặp lại thì còn có thể nói cái gì. Nhưng hắn cũng không dám kháng chỉ.
Lên xe ngựa, hướng vào hoàng cung, dọc đường đi hắn luôn suy đoán, hắn đoán có phải Sở Tĩnh Huyền hối hận chuyện hôm đó. Dù sao thì với thân phận của thái tử, nếu truyền ra lời đồn đãi như vậy, cũng có thể xem như một chuyện xấu của hoàng tộc, vô luận như thế nào thì hoàng tộc phải luôn luôn giữ vững uy nghiêm
Sở Tĩnh Huyền muốn hắn đừng nói ra chuyện này? Hay nói trắng ra là muốn giết người diệt khẩu?
Miên man suy nghĩ, Lý đại nương tự cảm thấy nực cười, tuy rằng giữa hắn và Sở Tĩnh Huyền đã xảy ra một ít chuyện không nên phát sinh, nhưng với thái độ làm người của Sở Tĩnh Huyền thì chưa đến mức sẽ làm ra việc như vậy, cũng như cảm giác của mọi người, thái tử Sở Tĩnh Huyền không phải hạng người như thế.
Sỡ Tĩnh Huyền có thể xem là một thái tử chính trực nghiêm túc, khuyết điểm duy nhất trong mắt triều đình và dân chúng có lẽ là vô tâm với triều chính.
“Ngươi đã đến.”
“Ta…..Ngô!”
Cái gì chính trực? Cái gì nghiêm túc? Phi phi! Cho dù sau này có chết thì hắn cũng không tin!
Lại một lần nữa đi vào hoàng cung, tiến vào thái tử điện, lời giải đáp duy nhất mà hắn có được chính là tiếng rên rỉ của mình, thân thể dấy lên nhiệt độ quen thuộc, hết thảy nghi hoặc đều bị xóa sạch bởi sóng biển và cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2517971/quyen-3-chuong-166-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.