"Đưa vào địa lao.” Ánh nắng bên ngoài song cửa chiếu xuống khuôn mặt của Hách Thiên Thần, làm cho đôi mắt như có một luồng phong vân ấm áp chảy qua, chỉ trong chốc lát luồng mây kia lại trở nên cuộn trào mãnh liệt.
Địa lao không phải là địa lao theo ý nghĩa tầm thường, mà là nơi giam cầm những tử tù.
Lý Miên Ca sẽ không bị giết ngay lập tức, nhưng lại bị đưa vào địa lao, cũng tương đương bước vào cửa chết, hoặc là cuộc đời này sẽ không thể thoát ra ngoài, hoặc là trong giây lát sẽ phải chết. Địa lao không nổi danh như Vô Cực Uyển của Vu Y Cốc, nhưng lại giống như Vô Cực Uyển ở điểm sẽ khiến người ta hối hận vì những gì mà mình đã làm ra, nơi đó chỉ có bóng đêm vô hạn và sự yên lặng dị thường.
Tối đến mức không thể nhìn thấy ánh sáng bình minh, yên lặng đến mức có thể làm cho người ta nổi điên.
Xá Kỷ và Vong Sinh thật sự không ngờ Các chủ lại không lập tức giết Miên Ca. Lý Miên Ca cũng không nghĩ rằng sau khi hắn nói ra những điều này mà Hách Thiên Thần cư nhiên không hề tức giận.
Nằm trên mặt đất nhìn đến thanh y ở xa xa, hắn không rõ Hách Thiên Thần đến tột cùng là người như thế nào, làm sao một người nam nhân có thể cùng với huynh trưởng của mình có quan hệ ám muội như thế nhưng vẫn giữ được thần thái trầm tĩnh như ban đầu, thậm chí ngay cả sự bình thản ấm áp vẫn không giảm đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2517794/quyen-2-chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.