Càng nói càng nhanh, ngoại trừ lần đầu tiên chạm mặt thì hắn khẩn trương lo lắng cho sinh tử và an nguy của hai người bọn họ, lúc này Mục Thịnh lại giống như không hề lo lắng với chuyện đang phát sinh. Hách Thiên Thần giật mình, bằng cảm giác, hắn tin tưởng những lời mà Mục Thịnh đã nói cũng không phải giả. Với dị năng được ban tặng, cho dù không sử dụng năng lực thì cảm giác của Hách Thiên Thần vẫn nhạy bén hơn so với thường nhân.
“Đến tột cùng ngươi muốn nói cái gì?” Hỏi một cách ôn hòa thậm chí có một chút hữu lễ, Hách Thiên Thần bắt đầu chậm rãi thu hồi Giao Tàm ti.
Giao Tàm ti như một con độc xà bất cứ khi nào cũng có thể cắn người, xẹt qua cổ họng của Mục Thịnh, hắn không dám khinh thường câu hỏi có vẻ rất hữu lễ này. Bề ngoài của Hách Thiên Thần vừa ôn hòa vừa tao nhã khiêm tốn, nhưng lọt vào tay của Đàn Y công tử thì cũng không dễ dàng chiếm được tiện nghi.
Mà ngược lại là được chết nhanh hơn một chút.
Hách Thiên Thần và Hách Cửu Tiêu là huynh đệ, chỉ bằng điểm này thì Mục Thịnh rất khó tin tưởng Hách Thiên Thần là một người hoàn mỹ như lời của kẻ khác. Biết Hách Thiên Thần khó đối phó, nhưng so với Hách Cửu Tiêu vừa gặp mặt thì có thể giết hắn ngay lập tức, cho nên hắn cũng chỉ có thể đến nơi này để thử vận may.
“Ai ai, không cần nóng vội, ta tới đây đương nhiên để nói cho ngươi biết một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-thanh-lac-cuu-tieu/2517748/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.