“Ô...”
Thân thể Vân Khuynh run run đau nhức thở ra miệng, chỉ là sau một khắc, môi của y lập tức bị Tần Vô Phong ngăn chặn.
Tần Vô Phong cẩn thận lôi kéo cái lưỡi mềm mại của y, mày kiếm hơi nhíu, đáy lòng có chút yêu thương Vân Khuynh, thế nhưng, trong khung, càng nhiều chính là hưng phấn và chờ mong.
Vân Khuynh cảm thấy linh hồn của mình đều bị toàn bộ hậu huyệt xé rách.
Dục vọng nóng hổi thô to thay thế ngón tay lúc trước, thẳng tắp đánh vào trong thân thể y.
Chỉ là vào một chút, y liền có cảm giác đau đớn như vậy, nếu là toàn bộ đi vào, không phải muốn mạng của y sao???
Lúc này khó chịu không chỉ là Vân Khuynh, Tần Vô Hạ, Tần Vô Song cũng không dễ chịu.
Tần Vô Phong không ngừng hôn môi Vân Khuynh dời đi lực chú ý của y, khơi mào tình dục thân thể y, khiến y có thể vui vẻ một chút.
Ngón tay thon dài ôn nhu vuốt nhẹ lên làn da trắng mịn của y, triền miên lưu luyến không rời, lực đạo không nhẹ không nặng, chọc cho thân thể y mọc lên cảm giác tê tê.
Tần Vô Hạ và Tần Vô Song hai người quỳ ngồi phía sau Vân Khuynh, ở trên lưng Vân Khuynh ấn đầy nụ hôn rậm rạp, Tần Vô Song càng ở bên tai Vân Khuynh mềm nhẹ kể ra thực tâm của mình.
Vừa nói, vừa nỗ lực đi tới, đôi mắt Vân Khuynh mở rất lớn, y cảm thấy phi thường ủy khuất, thế nhưng y cũng hiểu ba người này là quyết tâm không dừng lại.
Để không cho mình bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523540/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.