Tới buổi tối, Ngụy Tư Minh và Tần Kính Quân gặp được ba đệ đệ ở lại trong nhà trở về từ học viện.
Ba củ cải nhỏ, tiếp nối tên Tần Sơ Tuyết của tỷ tỷ bọn họ, phân biệt tên là Tần Triển Vân, Tần Thư Phong, Tần Xuy Vũ.
Về phần ba hài tử này, rốt cuộc là hài tử của ai, liền phân không rõ, thế nhưng cũng không ai lưu ý những thứ này, Tần gia tam huynh đệ, càng không quản hài tử kia có phải của mình hay không.
Tần Triển Vân hôm nay mười tuổi, Tần Thư Phong chín tuổi, Tần Xuy Vũ thì chỉ có bảy tuổi.
Đại hài tử kéo tay tiểu hài tử, được Tần gia tổng quản Hồng thúc tự mình đón về.
Vừa về nhà, bọn họ liền thẳng đến thư phòng Tần Vô Song.
“Ba ba...”
“Ba ba...”
“Đa đa...”
Ba hài tử, Tần Thư Phong và Tần Xuy Vũ đều chạy tới chỗ Vân Khuynh, một trái một phải chen vào trong lòng Vân Khuynh.
Mà Tần Triển Vân còn lại là đứng ở cửa lễ phép hành lễ với Tần Vô Song.
Vân Khuynh nét mặt mang cười, sờ sờ đầu bọn họ: “Đã trở về, có mệt hay không???”
“Không mệt...”
Hai tên tiểu quỷ cười vẻ mặt ngây thơ, đều lắc đầu.
Vân Khuynh giơ lên mắt nhìn Tần Triển Vân, vẫy vẫy tay với hắn: “Triển Vân, đến đây.”
Tần Triển Vân bước nhanh tới trước mặt y, tôn kính kêu một tiếng: “Ba ba.”
Vân Khuynh gật đầu: “Hôm nay đại ca và nhị ca các ngươi đã về, ta mang các ngươi đi gặp bọn họ.”
Nói y đứng lên, một tay nắm Thư Phong, một tay nắm Xuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523533/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.