Vân Khuynh cuối cùng quyết định rời bỏ Tần Vô Phong và Tần Vô Song.
Thế nhưng y không biết chính là, sau một khắc Vân Hoán ôm y rời đi, Tần Vô Phong và Tần Vô Song đều mở hai mắt.
Bọn họ nhìn nhau, yên lặng không nói gì, sau đó bắt đầu rời giường mặc quần áo, đáy lòng bọn họ đều phi thường áp lực.
Trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Tần Vô Phong là một mảnh băng lãnh, con ngươi như sao lạnh áp lực tình tự vẻ lo lắng, chu vi thân thể tản ra áp suất thấp không gì sánh kịp, đâu còn là nam tử sắc mặt đỏ hồng, mang theo ý cười ở trên giường tối hôm qua.
Sắc mặt Tần Vô Song cũng không tốt ở chỗ nào.
Tần Vô Phong nhìn Tần Vô Song, hờ hững nói: “Tìm người đuổi theo Vân Hoán, lúc này, vô luận như thế nào cũng không thể để Vân Hoán mang Vân nhi đi.”
Tần Vô Song nhíu mày:
“Không cần, ta tự mình đi... Ta đi xem xem bọn hắn vì sao rời đi, đại ca, ngươi cũng ở chỗ này tra một chút, ta tùy thời bảo trì liên hệ với đại ca, trước khi biết rõ sự tình chân tướng sẽ mang theo Khuynh nhi trở về.
Đại ca... Chúng ta tối hôm qua.... Vô dụng như vậy sao, dĩ nhiên để Khuynh nhi sáng sớm có thể ngồi dậy bỏ chạy???”
Câu cuối cùng kia của Tần Vô Song mang theo phiền muộn nghi hoặc khiến khuôn mặt Tần Vô Phong càng đen...
Vấn đề này, Tần Vô Phong cũng suy nghĩ tới, điều này làm cho đáy lòng hắn phi thường không thoải mái.
Cưỡng chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523479/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.