Bên trong nội thất có chút mờ tối, Vân Khuynh và Tần Vô Hạ ý thức đều có chút mơ hồ.
Kỳ thực lấy võ công của Tần Vô Hạ, tự hắn vẫn có thể tiếp tục bảo trì một trận thanh tỉnh.
Chỉ là ngoại trừ mùi hương trong không khí nhiễu loạn thần trí của hắn ra, Vân Khuynh còn ở trên người hắn không ngừng trêu chọc hắn, khiến ý thức của hắn càng thêm không rõ.
Tần gia ba huynh đệ, Tần Vô Phong thiên lạnh lùng, Tần Vô Song thiên ôn nhu, như vậy Tần Vô Hạ chính là thiên tùy hứng.
Từ nhỏ đã được hai ca ca che chở, tuy rằng Tần Vô Hạ cũng có thể một mình phụ trách một mặt công tác, cũng ưu tú hơn nhiều loại người bình thường ăn chơi trác táng, thế nhưng trong khung, hắn còn có thêm kiêu căng mà hai ca ca hắn không có.
Thân thể Vân Khuynh bị dược vật dằn vặt khó chịu, mà hắn còn lại là chịu dược vật và Vân Khuynh mê hoặc đồng thời dằn vặt.
Điều này làm cho đáy lòng hắn hơi chút phiền muộn, bàn tay ôm Vân Khuynh từ lâu đã bắt đầu run.
Hắn hơi hơi thở dài một tiếng, dứt bỏ toàn bộ ý nghĩ, đi theo khát vọng rõ ràng nhất trong nội tâm, thuận thế đem Vân Khuynh đè lên trên giường.
Tuy rằng lúc này thân thể Vân Khuynh vô cùng nóng, cảm giác ôm Tần Vô Hạ rất thoải mái, nhưng bị người đè nặng vẫn rất khó chịu, cho nên y bắt đầu hơi hơi giãy dụa, muốn từ thân thể Tần Vô Hạ rời đi.
Áo lót của y sớm đã bị chính y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523432/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.