Ở phía sau Phù Vân sơn trang, có một ngọn núi, tên là núi Vô Danh.
Một khoảng thời gian trước, chẳng biết từ lúc nào nơi này đột nhiên xuất hiện một lời đồn.
Lời đồn xuất hiện từ nhiều năm trước, vị võ lâm minh chủ đầu tiên Trạm Thiên Y ẩn cư ở núi Vô Danh, đồng thời đem tuyệt thế bảo kiếm ‘Xích Huyết Kiếm’ của mình cùng kiếm phổ ‘Kình Thiên kiếm phổ’ giấu trong núi Vô Danh.
Vì vậy núi Vô Danh, ngọn núi trước đây thực sự yên lặng vô danh này, trong nháy mắt biến thành miếng bánh thơm ngon trong mắt người giang hồ ở các quốc gia.
Đủ loại nhân sĩ các quốc gia đều chạy tới Phù Vân sơn trang của Huỳnh Quang, đánh chủ ý lên thanh tuyệt thế bảo kiếm ‘Xích Huyết Kiếm’ và ‘Kình Thiên kiếm phổ’.
Khi càng ngày càng nhiều giang hồ nhân sĩ tập hợp đến phụ cận Phù Vân sơn trang, tình huống an toàn của Phù Vân sơn trang ngày càng sa sút, mặt ngoài là gió êm sóng lặng, nhưng thực tế lại chịu ám sát không ngừng, tràn ngập nguy cơ.
Tần Vô Hạ một chút cũng không quanh co lòng vòng, sau khi hắn đến Phù Vân sơn trang, chuyện thứ nhất đó là hỏi Phù Vân sơn trang trang chủ ‘Xích Huyết Kiếm’ có thật ở núi Vô Danh hay không.
Tần Vô Hạ một người giang hồ nhân sĩ vô danh, Thủy Mộng Lan tự nhiên là chẳng thèm để ý, Tần Vô Hạ nói vài lời với hắn, liền trực tiếp lấy ra lệnh bài ‘Ám hoàng’.
Lúc ấy Thủy Mộng Lan mới nghiêm túc đối đãi Tần Vô Hạ.
Thế nhưng ở trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523427/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.