Liên Cừ thống khổ tự trách không ngớt, nếu không phải hắn lỗ mãng giải cổ độc như thế, có lẽ còn có thể kéo dài một đoạn thời gian, nhưng hiện tại...
Hiện tại, Vân Khuynh ngay cả nhất khắc cũng kéo không nổi...
Kỳ thực trách không được hắn, ngoại trừ Liên Cừ, ngay cả nữ nhi của Tà Vu cốc cốc chủ Nhã Sóc Lam, sau khi bắt mạch cho Vân Khuynh, cũng kết luận là ‘Tử ô cổ’.
Ngay cả chủ nhân tương lai của bộ tộc am hiểu cổ thuật nhất cũng nói như vậy, lại có ai có thể chân chính nhìn thấu ‘Tử ô cổ’ trong cơ thể Vân Khuynh là ‘Tử ô cổ’ bị biến dạng?
Nó đích thật là ‘Tử ô cổ’, chỉ là mạnh mẽ hơn ‘Tử ô cổ’ một chút, có thể hút đi nước thuốc đáng e ngại mà thôi.
Nhưng chỉ một chút khác biệt như thế, cũng thay đổi toàn bộ kết cục của sự kiện.
“Không...”
Tần Vô Song ôm chặt Vân Khuynh, đỏ mắt, rống lên với Liên Cừ: “Ngươi nói dối, ngươi nói dối, Khuynh nhi không có việc gì...”
Sắc mặt Tần Vô Phong cũng dịu xuống.
Hắn vươn tay, cẩn thận chạm lên gò má Vân Khuynh, xúc cảm ấm áp mềm mại khiến hắn an lòng.
Không sao, sống thống khổ như vậy, như vậy, bọn họ cùng đi với nhau.
Đến đó rồi, không cần đối mặt với ánh mắt thế tục, không cần đối mặt với Tần Vô Song chỉ trích.
Hắn đã rất mệt rất mệt, đoạn thời gian kia ở chung với Vân Khuynh, là một đoạn thả lỏng nhất trong hơn hai mươi của hắn.
Vì Vân Khuynh hắn bằng lòng biến thành chiến sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523407/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.