Không thể không nói, so với Tần Vô Phong thẳng thắn lưu loát, Vân Khuynh đích thật là một người tương đương quấn quýt.
Mặc kệ Tần Vô Phong an ủi y đến thế nào, y vẫn cảm thấy thẹn với Tần Vô Song, vẫn nghĩ việc này thật quá rối rắm, thế nào cũng không cởi ra được.
Thế nhưng nước nóng không đợi người, Tần Vô Phong biết rõ nếu tiếp tục quấn quýt với Vân Khuynh, phỏng chừng nước lạnh đi hai người cũng chưa tắm sạch.
Vì vậy Tần Vô Phong liền mặc kệ Vân Khuynh quấn quýt, tự tắm cho mình —-
Vừa tắm cho mình, vừa tắm cho Vân Khuynh.
Chờ tới khi bàn tay nóng rực của hắn đụng tới vết thương rách da của Vân Khuynh, Vân Khuynh mới từ trong đau đớn lấy lại tinh thần.
“Ngươi...”
Nét mặt Vân Khuynh hiện lên một tầng đỏ ửng, muốn tránh xa Tần Vô Phong, bất đắc dĩ dục dũng quá nhỏ, căn bản là chạy không thoát, hai người chỉ có thể trần truồng dính vào với nhau.
Bởi vì Tần Vô Phong vừa thổ lộ cảm tình, đáy lòng Vân Khuynh loạn thành một đoàn.
Mang theo tình tự vạn phần phức tạp, Vân Khuynh chỉ có thể tùy ý Tần Vô Phong chiếm hết tiện nghi trên người y.
Khi tay Tần Vô Phong, theo da thịt y trượt đến đùi y, thân thể của y lập tức cứng đờ, y bỗng nhiên nâng tay ngăn chặn Tần Vô Phong: “Đại ca ngươi...”
Đáy mắt là kinh hoảng vô thố và một chút sợ hãi, Tần Vô Phong hơi hơi cong lên khóe miệng, ôn nhu cười thoải mái y: “Yên tâm đi, ta sẽ không xằng bậy... Chỉ là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523378/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.