Chờ sau khi Hiên Viên Trần Vũ khuyên Hiên Viên Khê Phong và Hiên Viên Lâm Phong đi ngủ xong, Tần Vô Phong cùng Vân Khuynh cũng rời khỏi.
Nhất là Vân Khuynh vẫn không ngừng quấn quýt một vấn đề...
Thanh âm dễ nghe mà Hiên Viên Trần Vũ nói...
Rốt cuộc là ai???
Là Lam Hiên sao???
Không đúng, Hiên Viên Trần Vũ hẳn là biết thanh âm của Lam Hiên mới đúng.
Là những người ở Cô Sa trấn???
Cũng không đúng, theo lời Tần Vô Phong nói, ở đó chỉ có một đám lão đầu và lão thái bà.
Trông cậy vào thanh âm của lão đầu và lão thái bà êm tai... Vẫn là thôi đi!!!
Như vậy người còn lại, chỉ có y và Tần Vô Phong...
Nhưng Tần Vô Phong không quá thích nói chuyện với người ngoài, nhưng lại xuất hiện tình huống ‘Một thanh âm rất ôn nhu nói rất nhiều với ta’ trong miệng Hiên Viên Trần Vũ...
Như vậy, người mà Hiên Viên Trần Vũ nói đến sẽ là... Chính y???
Kết quả này có chút dọa sợ Vân Khuynh, trong khoảng thời gian ở ‘Hồi Xuân đường’...
Y đích thật là thường thường tìm đến Hiên Viên Trần Vũ và Lam Hiên, thế nhưng, không khoa trương đến mức làm cho Hiên Viên Trần Vũ trúng độc, nhớ mãi không quên thanh âm của y đó chứ???
“Người hắn nói, là Vân nhi sao???”
Tần Vô Phong trầm mặc nửa đường đột nhiên mở miệng nói.
“A, cái gì???”
Vân Khuynh đang cố sức tự hỏi vấn đề nên có chút ngẩn người, nhất thời không hiểu Tần Vô Phong đang hỏi cái gì.
Tần Vô Phong mím môi:
“Chủ nhân thanh âm mà Hiên Viên Trần Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523367/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.