Cô Sa trấn là có người, chỉ là hiện tại không ở trong trấn mà thôi, phía sau Cô Sa trấn, có một ôn tuyền thiên nhiên, bọn họ ở bên cạnh ôn tuyền xây dựng một đình nghỉ rất lớn rất tinh xảo.
Vào mùa đông, ban ngày không có chuyện gì, bọn họ đều thích đến trong đình ngồi chơi.
Một đám lão nhân cùng một chỗ, ba ba hai hai, hoặc là nói chuyện phiếm, hoặc là chơi cờ, hoặc là phẩm trà, hoặc là đánh đàn, hoặc là ăn cao điểm, cái đình không lớn không nhỏ này chia thành rất nhiều bộ phận, có khoảng hai mươi lão nhân đều đang ở đây.
Khách nhân Hiên Viên Trần Vũ vừa đến Cô Sa trấn không được bao lâu, dưới sự chỉ đạo của mấy lão nhân, đang được ngâm mình trong ôn tuyền, mà Lam Hiên thì ở một bên chăm sóc Hiên Viên Trần Vũ hôn mê bất tỉnh.
Hiên Viên Khê Phong và Hiên Viên Lâm Phong hai huynh đệ, theo lão nhân cầm cao điểm đến đây, nhìn cảnh tượng hoà thuận vui vẻ ở đây bỗng nhiên sửng sốt.
Trong hoàng cung không thiếu người, trong hoàng cung cũng có rất nhiều người, nhưng chưa từng có người nào có thể thản nhiên tự đắc như những người này, nhìn vào khiến cho người ta muốn mỉm cười.
Hiên Viên Khê Phong và Hiên Viên Lâm Phong lấy lại tinh thần, nhìn về phía lão nhân áo xám:
“Đệ đệ của tại hạ lúc này đang ở...”
Trước mắt nhìn lại đều là một đám lão nhân tóc hoa râm, nào có bóng dáng Hiên Viên Trần Vũ.
“Bên kia, trong ôn tuyền.”
Hiên Viên Khê Phong và Hiên Viên Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523362/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.