Bệnh của Vân Khuynh tuy rằng chuyển biến tốt đẹp, nhưng vẫn như trước chưa khỏi hẳn, toàn bộ trái tim của Tần Vô Phong đều ở trên người y, không rảnh bận tâm chuyện khác.
Khi Long Khiêm xuất hiện, Tần Vô Phong mới lần thứ hai nhìn thẳng vào chuyện của thái tử Hiên Viên Trần Vũ.
Khi bóng dáng Long Khiêm im hơi lặng tiếng xuất hiện, Tần Vô Phong đang bắt mạch cho Vân Khuynh...
Bảo bảo an khang, đại nhân phong hàn chậm rãi tốt lên, tất cả đều đang đi theo phương hướng phát triển tốt, đương nhiên, tiền đề là bỏ qua cổ trùng ẩn dấu trong cơ thể Vân Khuynh.
Nhận thấy khí tức của Long Khiêm, Tần Vô Phong nhíu mày, quay đầu nhìn thuộc hạ kiêm bạn từ nhỏ đang khom người hành lễ kia:
“Long Khiêm, không cần đa lễ.”
“Vâng, đại công tử.”
Vân Khuynh ôm chăn nửa tựa trên giường, một đôi mắt to chớp chớp hiếu kỳ nhìn Long Khiêm.
Lục đại ảnh vệ, Long Liễm, Long Ảnh, Long Kính, Long Lê, Long Dạ, Long Khiêm, mấy người trước đều đã từng gặp ở Tần phủ, chỉ có vị Long Khiêm này, vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy, hôm nay, rốt cục gặp được.
Long Khiêm giống như tên hắn, dường như là một người khiêm tốn, tướng mạo tuấn tú, mặt mày ôn hòa, ăn nói cũng nho nhã lễ độ.
“Đại công tử, tin tức ngài muốn, Bách Hiểu Lâu đã tra được.”
Long Khiêm từ trong ống tay áo lấy ra một tập giấy, đưa tới.
Tần Vô Phong buông mi xuống nhìn, lại nâng tay:
“Quên đi, thu hồi trước đã, ngươi tạm thời lưu lại, đừng về Tần gia, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523353/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.