Yêu cầu của Tần Vô Phong rất kỳ quái, không chỉ Lam Hiên không thể hiểu nổi, Vân Khuynh cũng không hiểu.
Chờ Nam Liệt dẫn bọn hắn dùng xong ngọ thiện, đến khi chỉ còn lại Vân Khuynh và Tần Vô Phong, Vân Khuynh rốt cục có cơ hội hỏi Tần Vô Phong ‘Tình ti’ rốt cuộc là vật gì.
“Đại ca, ta cảm thấy ngươi vừa hỏi Lam Hiên thật quái dị, Tình ti’ rốt cuộc là độc gì vậy?”
Sắc mặt Tần Vô Phong có chút kỳ quái:
“Khụ, ‘Tình ti’ là một loại độc rất kỳ lạ... Vân nhi không cần để ý, nói chung người nọ không có vấn đề.”
Vân Khuynh nhíu mày, có chút không vui Tần Vô Phong tận lực giấu diếm, nói:
“Đại ca là không muốn nói cho ta biết sao?”
Tần Vô Phong bất đắc dĩ thở dài:
“Không có. Thật sự là độc kia, có chút thần kỳ mà thôi, người trúng ‘Tình ti’, sẽ yêu người đầu tiên hắn nhìn thấy khi tỉnh lại...
Cho dù là không yêu, cũng sẽ có thiện cảm rất cường liệt.
Loại độc này, bình thường là quan to quý nhân dùng ở trên người phu nhân cơ thiếp của họ, thân phận của hắn như vậy... Dĩ nhiên lại có người hạ loại độc này...”
Tần Vô Phong vừa nói như thế, Vân Khuynh lại nhớ tới nam tử ngân bào nằm ở trên giường, tuy rằng khuôn mặt tiều tụy ốm yếu, thế nhưng không thể che giấu phong thái tài hoa, hẳn là một người nam tử thuộc giới thượng lưu ở bên ngoài.
“Thân phận của hắn...
Đại ca, hắn rốt cuộc có thân phận gì, vì sao ngươi lại không muốn cho hắn biết là ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523347/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.