Trời vừa sáng, Tần Vô Hạ bởi vì trắng đêm khó ngủ, hắn đã dậy từ sớm đi tìm đại ca nhà mình, còn cố ý hỏi Tần Vô Song và Vân Khuynh có tới không.
Tần Vô Phong lạnh như băng trả lời là không có.
Tần Vô Hạ cảm thấy hơi mất mặt, thành thành thật thật ăn nói chuyện của Long Khiêm xong rồi bỏ chạy đến ‘Phù Phong Cư’ của Tần Vô Song.
Bởi vì trước đây nhị ca vô cùng phóng túng hắn, cho nên hắn mới không hề cố kỵ xông vào.
Thế nhưng, tiến viện xong, hắn thất kinh.
Hắn chưa từng thấy nhị ca sa sút như vậy, quần áo mặc có chút loạn, đầu tóc đen còn chưa buộc, trực tiếp rối tung trên vai, theo gió bay loạn.
Hắn ngồi trên ghế đá dài, cúi đầu, một tay cầm một bầu rượu, một tay đặt trên đầu gối.
Cứ từng ngụm từng ngụm uống rượu, cả người đều tản ra khí tức tối tăm chán chường.
Tần Vô Hạ kinh ngạc không ngớt, bước nhanh đến gần hắn:
“Nhị ca, ngươi làm sao vậy??? Khuynh Khuynh đâu???”
Tần Vô Song ngẩng đầu nhìn hắn, trong đôi mắt hiện ra tơ máu màu đỏ.
“Khuynh Khuynh???”
Hắn nỉ non, thần sắc vốn đã tối tăm lại càng thêm trầm trọng.
Hắn nhếch môi có chút tự giễu cười:
“Vô Hạ, đó là xưng hô riêng biệt mà ngươi gọi Khuynh nhi sao???”
Tần Vô Hạ nghĩ nhị ca hiện tại có chút không thích hợp... Không, không phải có chút, mà là cực kỳ không thích hợp.
“Nhị ca, rốt cuộc là có chuyện gì???”
Tần Vô Song tự quay đi lắc đầu:
“Cũng đúng, đại ca còn có, thêm cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523303/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.