Lúc Tần Vô Song và Vân Khuynh đến ‘Vô’ viện Liên Cừ ở, Liên Cừ đang uy thức ăn cho một con vẹt rất đẹp.
Con vẹt kia toàn thân năm màu lông chim, diễm lệ không gì sánh được, phi thường chọc người chăm chú.
Đồng tử thiếp thân của Liên Cừ dẫn Vân Khuynh và Vô Song tiến viện, con vẹt kia bỏ lại đồ ăn dưới miệng, há mỏ kêu to:
“Có người tới, có người tới...”
Thanh âm kia mặc dù có chút thô ráp, thế nhưng cũng không tính khó nghe.
Vân Khuynh lập tức liền nhãn tình sáng lên, hăng hái.
Tần Vô Song thấy y cảm thấy hứng thú, lập tức vì y giới thiệu:
“Đó là một trong những sủng vật của biểu ca, tên là tiểu Kim Cương, nó rất thông minh...”
“Nga...”
Vân Khuynh gật đầu, bất quá... Một trong sủng vật...
Đột nhiên, Vân Khuynh nghĩ tới phượng điệp Bách Hiểu Lâu dùng để tiếp sinh ý...
Biểu thiếu gia này, xem ra là rất thích dưỡng động vật a! Không biết hắn có bao nhiêu sủng vật...
Vân Khuynh nghĩ, bắt đầu quan sát vị biểu thiếu gia Liên Cừ kia, chỉ thấy hắn thân hình cao to, động tác ưu nhã, khí chất như sen, thanh nhã thoát tục, một người trong truyền thuyết nhảy ra hồng trần thế tục, nên là dáng dấp như vậy!
Nhận thấy bọn họ đến, Liên Cừ hơi giương mắt nhìn bọn họ, trong tay cầm quả uy vẹt mở miệng giải thích:
“Loại vẹt này là vẹt kim cương năm màu, là vẹt có màu sắc đẹp nhất trong loài vẹt, cũng là một trong những loại có hình thể lớn nhất, các ngươi xem, trên mặt nó không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523289/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.