“Đúng rồi. Ngọc, ngọc của ta. Vân Khuynh, ngọc dù sao cũng nên trả cho chúng ta chứ???”
Thượng Quan Nhược Vũ mở to mắt nhìn Vân Khuynh, hiện tại nàng chịu thua, cũng đáp ứng vì bọn họ bán mạng, ngọc, cũng nên trả đi chứ???
Vân Khuynh đem ánh mắt dời về phía Tần Vô Song:
“Vô Song...”
Tần Vô Song câu câu khóe môi, từ trong lòng móc ra khối ngọc, đưa cho Thượng Quan Nhược Vũ.
“Nếu như là thứ trọng yếu, tiếp theo liền giữ chắc, hơn nữa, sau đó hạ thủ phải suy nghĩ tỉ mỉ thế lực đối phương một chút rồi mới động thủ.”
Khuôn mặt Thượng Quan Nhược Vũ lập tức đỏ lên.
Bỉu môi, có chút không nhịn được nói:
“Biết rồi biết rồi, lần sau tuyệt đối sẽ không tái phạm sai lầm như vậy nữa.”
Vân Khuynh thấy nàng như vậy, lại nghĩ hôm nay y cùng Tần Vô Song chiếm một đại tiện nghi, liền không dự định lại để Tần Vô Song khi dễ Thượng Quan Nhược Vũ nữa, lập tức mở miệng nói:
“Vô Song, nếu hiện tại toàn bộ chuyện tình hiểu lầm đã giải khai, chúng ta liền trở về đi.”
“Chờ một chút.”
Thượng Quan Tôn lập tức mở miệng.
Vân Khuynh nghi hoặc nhìn hắn:
“Thượng Quan huynh đây là, còn có cái gì nghi hoặc sao???”
Thượng Quan Tôn có chút bối rối:
“Ám hoàng đại nhân để tiểu Vũ làm Bách Hiểu Lâu chủ, thế nhưng, Bách Hiểu Lâu ở nơi nào???”
“Ách...”
Vân Khuynh nhất thời nghẹn lời, y ngay cả Bách Hiểu Lâu làm cái gì cũng không biết, thế nào biết nó ở nơi nào.
Lúc này, Long Lê giống như người phát ngôn cho Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523263/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.