<tbody>Vân Khuynh và Tần Vô Song ngay từ đầu muốn chính là những lời này của Thượng Quan Tôn.
Thế nhưng, Vân Khuynh nét mặt không lộ ra nửa phần tâm tình.
Y buông xuống mí mắt, hơi quyến rũ ra khóe môi:
“Không, người cược với chúng ta, là tiểu Vũ cô nương, điều kiện của chúng ta, cũng tự nhiên phải tính đến trên người tiểu Vũ cô nương.”
Thượng Quan Nhược Vũ cũng vịn lấy cánh tay Thượng Quan Tôn:
“Đúng, ca ca, đây là chuyện của ta, ta nhất định sẽ không liên lụy ca ca.”
Mặt Thượng Quan Tôn lập tức đen:
“Tiểu Vũ, trong ngực ca ca, chuyện của tiểu Vũ chính là chuyện của ca ca, không có liên lụy.”
Thượng Quan Nhược Vũ trong lòng bất an, đều bị những lời này của Thượng Quan Tôn ổn định, nàng kiều kiều khóe miệng, nhìn phía Vân Khuynh:
“Vân Khuynh, ngươi nói, ngươi có điều kiện gì???”
“Cái này...”
Vân Khuynh nhất thời nghẹn lời, y chỉ là nghĩ Thượng Quan Tôn là một nhân tài có thể đến giúp Tần Vô Song, cho nên mới thay Tần Vô Song động tâm tư ái tài.
Nhưng, thật muốn lừa bọn họ, y lại không biết an bài bọn họ thế nào.
Đang lúc Vân Khuynh khó xử, Tần Vô Song lại mở miệng, hắn cũng không có đưa ra điều kiện gì, chỉ là hỏi Thượng Quan Nhược Vũ:
“Tiểu Vũ cô nương có thích một ít chuyện hảo ngoạn??? Tân kỳ, chính là sự tình ngạc nhiên cổ quái người khác không biết???”
Lẽ nào, đây là dụ dỗ???
Vân Khuynh lén nhìn Tần Vô Song, trên mặt Tần Vô Song một mảnh phong khinh vân đạm, nhìn không ra một điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523261/chuong-39.html