Hai người đánh cuộc một chút, Vân Khuynh liền ý bảo Tần Vô Song cởi ra huyệt đạo cho Thượng Quan Nhược Vũ.
Giờ khắc này, y là phi thường ước ao võ công của Tần Vô Song và Thượng Quan Nhược Vũ.
Vân Khuynh dưới đáy lòng âm thầm hạ quyết tâm, chờ đi trở về, nhất định phải bảo Tần Vô Song dạy y hai chiêu.
Y không biết chính là, Tần Vô Song đã sớm cân nhắc chuyện dạy y võ công, chỉ là chuẩn bị về Tần gia ổn định mọi việc xuống mới bắt đầu mà thôi, khi đó, Tần Vô Song muốn dạy, cũng không thể là một hai chiêu. Hơn nữa, lúc đó cho dù y không muốn học, Tần Vô Song đại khái cũng không cho phép.
Thượng Quan Nhược Vũ được giải khai huyệt đạo, hoạt động tứ chi có chút cứng ngắc của mình một chút, có chút lo lắng nhìn Thượng Quan Tôn, thấy hai người vẫn không phân thắng bại, không khỏi kéo kéo khóe miệng, hướng Vân Khuynh và Tần Vô Song đắc ý nói:
“Chờ xem, ca ca ta lợi hại như vậy, một hồi tuyệt đối đem người hầu của ngươi đánh cho tan tác, chờ ta thắng thêm bại hoại, hanh hanh, sẽ cho các ngươi dễ chịu. Ta nhất định cho các ngươi dùng tay đem toàn bộ cỏ của rừng hoa đào nhổ sạch!!!”
Vân Khuynh nhíu mày, nhìn về phía Tần Vô Song, thấy ánh mắt ôn nhu, khóe miệng mỉm cười nhìn chăm chú vào y, trên mặt không có nửa phần khẩn trương, tất cả đều là một mảnh phong khinh vân đạm.
Như vậy, Vân Khuynh liền yên tâm.
Nhìn lại Thượng Quan Nhược Vũ, ôn hòa nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523258/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.