Nói thật, Thượng Quan Nhược Vũ đến từ thần thâu thế gia, vô luận là bản lĩnh khinh công, hay là theo dõi, đều tương đương xuất sắc.
Đáng tiếc ngày hôm nay nàng đụng không phải người khác, mà là Tần Vô Song, là ca ca của Tần Vô Hạ có danh xưng ám hoàng giang hồ, Tần Vô Song.
Về phần vấn đề xưng hô, thật sự là Tần Vô Hạ quản chuyện giang hồ tương đối nhiều, Tần Vô Song chỉ là thỉnh thoảng quản lý, cho nên tên ám hoàng, với Tần Vô Hạ mà nói, vẫn là tương đối chính thống một điểm.
Sau khi Tần Vô Song nhận thấy Thượng Quan Nhược Vũ theo dõi, liền vỗ về ngọc bội vừa từ bên hông Thượng Quan Nhược Vũ lấy được, bắt đầu nghĩ sách lược ứng đối.
Hắn quan sát bốn phía một chút sau liền nhếch lên khóe miệng, nói với Vân Khuynh:
“Khuynh nhi, bên kia có một hàng rong ngọc thạch, ta gần nhất vừa vặn có được khối ngọc bội, muốn nhìn một cái xem nó có giá bao nhiêu.”
Vân Khuynh tỉnh tỉnh mê mê bị hắn dắt đi:
“Hảo a.”
Kỳ thực Vân Khuynh lúc này, y vẫn đang chú ý một gia tửu lâu bên cạnh, chỗ đó bay ra mùi thơm, không ngừng kịch thích vị giác của y.
Hôm nay mặt trời lên cao giữa ngày, thái dương rất lớn, cũng đang là thời gian ăn bữa trưa, cưỡi ngựa một hồi, lại chạy một đoạn đường, Vân Khuynh đã đói đến bụng dán vào lưng, y hiện tại rất muốn rất muốn ăn.
Đáng tiếc y đồng dạng không muốn hủy đi Tần Vô Song hăng hái, không thể làm gì khác hơn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-trien-mien/1523240/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.