Phương Quân Càn vào đến Luân Thuần quận, băng qua Thục Giang, đi đến đâu cũng đều nghe thiên hạ bàn tán ‘Hỏa hoàng tập kích, Vô Song trọng thương’, tuy chỉ là đồn đại không hề xác thực, song so với tin tức mà Tiếu Khuynh Vũ gửi đến cho mình thì quả thực, sai biệt quá lớn.
Phương Quân Càn lo lắng như lửa đốt trong lòng, chỉ hận không thể mọc thêm đôi cánh một mạch bay thẳng về kinh thành xác nhận thực hư.
Cho hắc câu ăn uống no căng, Phương Quân Càn vỗ vỗ đầu ngựa yêu, dỗ dành: “Hắc tiểu tử à hắc tiểu tử, ngươi chịu khó ra sức một chút, ta sẽ đưa ngươi về thăm Tiểu bạch (con ngựa trắng của Khuynh Vũ) có chịu không?”
Dùng lợi dụ dỗ, điểm trúng tử huyệt rồi.
Hắc câu vui sướng lắc đầu vẫy đuôi điên cuồng, lông bờm hất lên, cắm đầu cắm cổ phi như bay ngày đêm không nghỉ.
Phương Quân Càn thật không hiểu nổi Tiểu bạch thực ra có sức mê hoặc gì mà khiến cho hắc thần câu yêu dấu tự cao tự đại của mình cuồng chân mà chạy không thèm ngủ nghỉ mặc kệ sống chết, rồi tự dưng liên tưởng tới mình, bất giác có chút ngượng ngùng – Chính mình đây cũng có khác gì, nào có tư cách phê phán kẻ khác chứ…
Thì ra là…
Lối đi bí mật kia, quả thực được giấu trong tòa giả sơn ở Ngự hoa viên.
Nhờ Phương Giản Huệ dẫn đường, khoảng một chục sát thủ tinh nhuệ bậc nhất của Liêu Minh lẻn vào cung trót lọt, thần không biết quỷ không hay.
Cầm đầu cả bọn, chính là tiểu tỳ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-thien-ha-loan-the-phon-hoa/1493414/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.