Tháng bảy oi nồng.
Cùng với thời tiết càng lúc càng nóng bức, lòng người cũng bắt đầu xao động bất an.
“Khởi bẩm Bệ hạ, biên giới Liêu Minh động thái khác lạ, đây là quân tình khẩn cấp của tám trăm dặm phía Tây Nam.”
Sớm đã có thái giám hầu cận trung gian tiếp nhận, trình lên Hoàng thượng.
Từ hồi Bát Phương quân cùng liên quân Liêu Dã ngầm thiết lập cục diện đối địch đồng thời thoái lui chiến trường Luân Thuần quận, Luân Thuần quận vẫn tiếp tục là vùng đất không ai quản lý, vô pháp vô thiên.
Đối với khu vực nhạy cảm nhập nhằng không rõ ràng này, cả hai bên đều rất thận trọng, không dám manh động khinh suất, tránh châm ngòi căng thẳng thần kinh.
Bất quá lần này, Luân Thuần quận lại một lần nữa vinh hạnh đảm nhận vai trò địa đầu chiến hỏa.
Quân đội Liêu Minh tập kết tại biên giới Luân Thuần quận, nhăm nhe một lần nữa xâm phạm lãnh thổ.
Một điều càng không thể ngờ nổi chính là: Hung Dã, Thiên Tấn, Uy Nô lại không hẹn mà gặp cùng tuyên bố về một phe với Liêu Minh.
Phương Quân Càn đồng học buồn bực, vì cái gì cứ hễ bạo phát chiến tranh là các nước hết thảy đổ dồn về chiến tuyến đối lập với Tuyệt thế song kiêu chứ?
Đại Khánh đã như vậy, Đại Khuynh sau đó cũng chẳng khá hơn, thậm chí còn trầm trọng hơn.
Hoàn Vũ đế nhịn không nổi bèn tự kiểm điểm: chẳng lẽ mình thực sự không được người ta chào đón à? Thiên hạ ghét bỏ mình đến thế ư?
Bất quá…
“Hahahaha.”
Vẻ mặt tinh quái hớn hở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-thien-ha-loan-the-phon-hoa/1493407/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.