Lá phong lả tả bay trong gió, rực đỏ một mảnh trời cuối thu, cành khô trơ trụi thê lương như rừng chông nhọn hoắt ghim trên nền trời. Thiên không thăm thẳm, tịch mịch quạnh hiu, gió lạnh tràn về quất lên cỏ cây, trườn lên da thịt, cái rét se sắt hanh hao, cô liêu giá buốt. Trời đã sang đông.
Hoàng đô, trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay lại dữ dội khác thường, từng đợt, từng đợt ào ạt đổ xuống, nhuộm cả đất trời trong một màu trắng lóa tinh khôi.
Những mảnh hoa tuyết nhẹ như bông lãng đãng phiêu tán trên không trung rồi dịu dàng đáp xuống, phủ lên hoa lá cỏ cây, giăng giăng dọc ngang quan lộ. Khắp nơi, màu trắng thuần bạch tinh khiết đã thay thế hẳn cho màu hồng rực thê diễm của tàn thu.
Đưa mắt nhìn xa xăm vô định, chỉ thấy trời xanh thăm thẳm, sâu hút cao xa, chỉ thấy đất bằng hỗn mang, mờ mịt không có điểm dừng.
Giang sơn vạn lý, rốt cuộc cũng chỉ là một mảnh trời xanh mênh mang vô tận.
Đại Tướng Quốc tự vẫn như ngày nào, trầm hương nghi ngút, bảng lảng khói sương, tiếng tụng kinh niệm Phật đều đặn, hòa với tiếng mõ nhịp nhàng như một giai điệu tĩnh lặng mênh mang, sâu lắng an bình. Trời hãy còn mờ sương, đại hồng chung còn chưa điểm chuông buổi sớm, chỉ thấy lác đác vài người khách hành hương thành tâm lễ Phật, cùng với tiết trời lạnh lẽo càng làm cho không gian trở nên quạnh quẽ, tịch liêu.
Vậy mà, bên trong Đại Hùng bảo điện, một thân ảnh nam nhân tu mỹ xuất trần, khí độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-thien-ha-loan-the-phon-hoa/1493308/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.