Lãnh Hương lầu là tửu lâu xa hoa bậc nhất đô thành, hôm nay Lãnh Hương lầu ngưng tiếp khách, khiến ai ai cũng tò mò.
Ngồi trên bàn lớn là 16 vị tuổi tác đã cao, sắc mặc âm trầm. Ngồi ở một ghế cao nhất lại là một đứa bé có dung nhan tuyệt mĩ, đang nhếch miệng cười
“ Thiếu gia, ngài còn quá bé, không thể tiếp thu sản nghiệp được.”
Một lão lão béo tròn lên tiếng, hắn không thể để cho đứa bé không biết gì này làm chủ được. Dù hắn nghĩ nếu người này làm chủ, hắn sẽ có nhiều lợi. Bất quá đứa nhỏ này cho người ta cảm giác nguy hiểm.
“ Ta mang họ Lưu, chẳng lẽ không tiếp quản được Lưu gia. Ý Lâm quản sự là nên để họ Lâm tiếp quản sao?”
“ Không, ta không có ý này.”
Lâm tổng sự béo tròn vội rụt lại, không nói gì nữa.
Lưu Diệp Phong cười khẽ, tiếng cười thanh thúy ngọt lịm.
“ Thần, phát giấy tờ này cho các vị ấy xem a.”
Thần gật đầu cầm lấy sấp giấy lớn đem phát cho từng người một. Ai nhìn xong cũng run run khóe miệng, tay không tự chủ được mà run rẩy, có kẻ còn rớt khỏi ghế.
Chẳng qua đó là những việc “ tốt đẹp” các vị này làm trong vài năm gần đây thôi a.
“ Các vị nghĩ ta có nên thay đổi hết người không a?”
Tiếng nói lành lạnh phát ra khiến các tổng sự rợn tóc gáy.
“ A, thiếu gia tha tội. Ta sẽ không làm nữa. không làm nữa.”
“ Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tan-dia-tan/2690713/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.