Đã biết được Sở Mộ Hân ở nơi nào, lòng Tư Đồ Khắc Tai sớm đã bay ra bến tàu. Lúc này hắn thực lòng hận không có đôi cánh để hắn có thể lập tức bay đến bên cạnh Sở Mộ Hân, dùng sức ôm cậu, bảo vệ cậu.
Hai người nhanh chóng lên xe, Lãnh Tường Vân vừa đạp chân ga cho xe lao như bay trên đường vừa báo cáo tình hình.
“Xác định là Toàn Uy Thạc giật dây, nhưng vẫn còn một người khó giải quyết”
Lãnh Tường Vân dừng lại một chút. “Ai?” Tư Đồ Khắc Tai lạnh lùng hỏi.
“Lê Tiêu Quyên”
Vừa nghe tên Lê Tiêu Quyên, lửa giận trong lòng Tư Đồ Khắc Tai càng tăng nhưng ngoài mặt vẫn băng lãnh như trước. Tốt, ngay cả cô cũng ở đây, tốt lắm.
Vô cùng tốt, lần này đừng mơ tôi sẽ hạ thủ lưu tình! Chết tiệt!
Nhìn nét mặt Tư Đồ Khắc Tai qua kính chiếu hậu, Lãnh Tường Vân biết hắn đã tức giận đến độ mất hết tính người, chân lại đạp ga càng mạnh. Ngay tại lúc một người đang tập trung lái xe, một người đang tập trung suy nghĩ thì tiếng điện thoại vang lên, Lãnh Tường Vân ấn loa ngoài.
“Tư Đồ Khắc Tai, ngươi khỏe a” Là Toàn Uy Thạc.
“Tiểu Hân đâu?”
Giọng nói không mang theo một chút tình cảm, lạnh như băng sơn, Tư Đồ Khắc Tai nhìn chằm chằm phía trước, tiếng cười trong điện thoại vang lên.
“Muốn nghe giọng nói tiểu bảo bối của ngươi không?”
Tư Đồ Khắc Tai không trả lời, ngay sau đó một khắc liền sụp đổ.
“A, a….Đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tam/2396558/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.