Tư Đồ Khắc Tai cười lắc đầu, hắn ôn nhu vuốt sợi tóc xõa dưới trán Sở Mộ Hân.
“Không phải, tôi chỉ cảm thấy em rất đáng yêu.”
“Đáng yêu... Ngài là đang khen tiểu Hân sao?”
“Đúng vậy!”
Hai cái lúm đồng tiền trên mặt Sở Mộ Hân lập tức xuất hiện, Tư Đồ Khắc Tai vì thấy được nụ cười của mỹ nhân mà một hồi thất thần.
“Cảm ơn ngài!”
Ngẩng đầu nhìn nhìn bàn tay lớn đang vuốt vuốt tóc mình, Sở Mộ Hân lắc lắc đầu.
“Ngài a...”
“Gọi Khắc Tai.”
Không biết tại sao, Tư Đồ Khắc Tai thật muốn nghe cậu gọi tên của mình.
“Đó, Khắc Tai...a.”
Sở Mộ Hân hồn nhiên le lưỡi với hắn. Tư Đồ Khắc Tai phải cố gắng lắm mới đè xuống được ham muốn mút lấy cái lưỡi kia.
“Sao vậy? Muốn nói cái gì?”
“Tiểu Hân… quên rồi.”
Bật cười, Tư Đồ Khắc Tai dương móng vuốt nhìn Sở Mộ Hân.
“Vậy phải xử phạt thôi!”
Nói rồi hai tay bắt đầu cù cậu, Sở Mộ Hân cười khanh khách né tránh.
“Ah ha ha... Đúng rồi, Tiểu Hân nhớ ra rồi a.”
Dùng sức đẩy ra bàn tay đang tàn sát bừa bãi trên người mình, sắc mặt Sở Mộ Hân vì thiếu dưỡng khí mà có chút phiếm hồng.
“Ngài cùng Trọng Phẩm đại ca giống nhau, đều thích nghịch tóc của Tiểu Hân a, tóc của tiểu Hân có gì đặc biệt như vậy?”
Sở Mộ Hân nghịch ngợm cũng thò tay gẩy gẩy tóc của mình. Tư Đồ Khắc Tai chợt nhận ra, khi hắn nghe thấy tên của nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tam/2395623/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.