Ngón tay giao nhau cùng một chỗ, Tư Đồ Khắc Tai cố tình không nhìn thẳng vào ánh mắt đầy mong mỏi của Sở Mộ Hân. Những lời này quả thực không khác gì đang tỏ tình với hắn, trong lòng vui vẻ còn không kịp, chỉ là muốn trêu chọc tiểu tử đang khẩn trương này.
Sở Mộ Hân thấy Khắc Tai không nói câu gì, khuôn mặt đầy trông đợi phút chốc xụ xuống, trong lòng dâng lên một trận ủy khuất, đôi mắt hiện lên một tầng hơi nước. Tựa như giận dỗi, cậu xoay người đưa lưng về phía hắn, hai tay chống xuống giãy ra khỏi người hắn. Tư Đồ Khắc Tai vội vàng giữ chặt lấy eo cậu.
“Chờ một chút, tiểu Hân, đừng đi!”
Đôi mắt rưng rưng đầy oán giận nhìn Tư Đồ Khắc Tai, khuôn mặt ngượng ngùng tức giận mà xinh đẹp làm hắn ngây người mất một lúc.
“Chẳng phải anh không muốn dẫn em đi sao, sao còn bảo em đứng lại làm gì?”
Cái miệng nhỏ nhỏ chu ra, Tư Đồ Khắc Tai nhìn mãi không chán.
“Oan uổng a, tôi còn chưa nói, em đi cùng tôi đi, tiểu Hân!”
“Em thích nghe anh gọi Hân!”
Sở Mộ Hân đột nhiên không đầu không đuôi nói câu này.
“Vậy sau này tôi gọi em là Hân, vậy được chưa?”
Đối với bất kì yêu cầu nào của Sở Mộ Hân, Tư Đồ Khắc Tai đều không chút do dự mà đáp ứng, huống chi là việc này. Thực lòng, hắn hận không thể để cho cả thế giới biết Sở Mộ Hân là của một mình hắn, đem cậu giấu đi không cho bất kì kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-tam/2395611/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.