Muôn hoa nở rộ, bên trái vương cung Thương Lãng quốc, vườn hoa đẹp không sao tả xiết, từng khóm hoa tươi thơm ngát, từ xa thật xa đã ngửi thấy mùihương. Cuộc chiến giữa tam quốc trung thổ và Tham Lang quốc, đã kết thúc được một thời gian, dưới sự hiệp lực đối kháng của minh quân tam quốc,thuyền chiến được trang bị tên nhọn của Tham Lang quốc, không nhữngkhông tấn công được, mà thủy chung không cách nào vượt qua được biêngiới, thậm chí lần lượt bị minh quân đánh bại, bị buộc phải rút lui liên tục.
Trải qua nửa năm khổ chiến, Tham Lang quốc rốt cục binh mã đều mỏi mệt,không còn sức lực chiến đấu nữa, chỉ có thể gửi thư đầu hàng, bị bứcphải trở về hoang mạc phương tây.
Minh quân giành được thắng lợi, chiến thắng vẻ vang trở về, hơn nữa còn tiếp tục kéo dài hiệp nghị, tam quốc từ đó là đồng minh của nhau, cùng nhauchia sẻ thương lợi (lợi nhuận thương mại),cùng hưởng hưng suy*.
(*hưng: hưng thịnh, suy: suy tàn, nghĩa tương đương với có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia)
Hòa bình, rốt cục cũng phủ xuống khắp nơi.
Nhưng lần đầu tam quốc hiệp nghị, về các văn kiện cần giải quyết, thỉnhthoảng vẫn còn có chút ý kiến bất đồng. Ba vị Đại vương cùng Vương hậu,vẫn còn chưa dám quyết định, thì các bậc quan thần tính toán chi li cứlo khăng khăng tranh cãi nhau.
Ngày hôm đó, lão Thái phó râu tóc bạc trắng, vừa mới kết thúc hội nghị đạithần của tam quốc, lập tức nổi giận đùng đùng chạy tới bên ngoài dụccung, vừa vội vàng vừa tức giận la lớn.
“Đại vương!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc/173877/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.