Nam nhân ngoan cố đáng ghét! Thật đúng là nói được là làm được, từ hôm đótrở đi, giam lỏng nàng trong tẩm cung, phái người ngày đêm canh chừng,không cho nàng bước ra nửa bước. Điềm Điềm mỗi ngày đều lo âu đi qua đilại ở trong tẩm cung, giống như con ruồi không đầu cứ bay vòng vòng, lớp thảm lông thú êm dày trên mặt đất, đã sắp bị nàng mài mòn.
Nàng từng dùng vô sốbiện pháp vừa đấm vừa xoa đối với cung nữ và thị vệ trông chừng tẩmcung. Nhưng bọn họ vẫn là thủ vững cương vị, kiên quyết không dám rờiđi. Lệ Nhận lúc này là thật sự nghiêm túc, đã sớm ra lệnh, nếu ai dámcãi lời, thả Điềm Điềm ra, tất cả mọi người đều phải rơi đầu.Điềm Điềm lo lắng, không cách nào thuyết phục được thị vệ cùng cung nữ, càng không cách nào rời khỏi tẩm cung đi thuyết phục Lệ Nhận.
Mặc dù không có ai dám tiết lộ ra nửa điểm ý tứ, nhưng mà nàng vẫn có thểtừ cửa sổ lớn của tẩm cung, vài lần tận mắt nhìn thấy, Lệ Nhận uy phonglẫm lẫm kiểm duyệt binh mã, hoặc là khi hắn thần sắc nghiêm nghị dẫn cấm vệ quân ra khỏi thành luyện quân. Đại chiến thảm khốc đã sắp bắt đầu,mà nàng lại bó tay không có biện pháp. Lệ Nhận không chịu nghe lời nàng. Còn cái đám quần thần ương ngạnh cứng đầu kia, đều là xem Lệ Nhận nhưThiên Lôi sai đâu đánh đó, hắn quyết định muốn một mình dùng lực, cùngTham Lang quốc một trận quyết thắng thua, bọn họ lập tức biết điều nghelệnh, không có nửa điểm dị nghị.
Điềm Điềm nhắm mắt lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc/173875/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.