Tình Quân nhận được thư tức tốc đến, hắn chắp tay cúi đầu:
- Vương gia.
Cung Dịch Nguyên Cố đang ngồi trong thư phòng vẽ vời, dừng tay lại đưa cho hắn một bức hoạ:
- Điều tra xem nữ nhân này lai lịch như thế nào.
Tình Quân cầm lấy bức hoạ suy xét, một nữ nhân có chút xinh đẹp, đôi mắt như sao:
- Cái này.....
Cung Dịch Nguyên Cố nói:
- Ở trong Sơn Trúc, bị sói đuổi nên mang về. Có mấy điểm kỳ lạ, e rằng là của Phùng Đại Lưu.
Tình Quân gấp bức hoạ lại bỏ vào ống tay rồi nói:
- Thần sẽ đi điều tra ngay. Còn về nàng ta, mong vương gia để thần áp giải về phủ tra hỏi.
Cung Dịch Nguyên Cố lắc đầu, nâng ly trà lên nhấp một ngụm:
- Nàng ta bị thương rất nặng, để lại đây đi. Ta tự có cách.
Tình Quân cúi đầu rồi rời thư phòng, bóng đen của hắn nhanh chóng biến mất sau màn đêm tối như mực. Cung Dịch Nguyên Cố cũng trở về phòng ngủ, chợt nhận ra là giường của mình đã cho nữ nhân kia mượn. Y cởi huyết phục trên người treo lên giá, tháo trâm ngọc trên tóc để lên bàn, lặng lẽ đến bên giường nhìn Khả Nguyệt Lam. Cô đang yên lặng nằm ngủ, trên trán còn có một tầng mồ hôi mỏng, miệng còn mấp máy gì đó, đôi mày liễu cau lại.
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào, y lại đưa tay lên chạm vào mặt cô. Khả Nguyệt Lam nhận được hơi ấm thì liền dựa dẫm vào, nét mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2735160/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.