Sáng hôm sau trời mới vừa hửng sáng, cô đã gọi Tình Hương dậy:
- Tình Hương, Tình Hương, dậy đi. Chúng ta cần phải lên đường.
Tình Hương ngái ngủ lồm cồm bò dậy, vươn vai một cái rồi rời giường, đến thu giọn quần áo bỏ vào nải. Cô bé búi mái tóc dài mỏng của mình lên:
- Lam tỷ, chúng ta đi chưa được nửa đường nữa. Nghe bảo là phải đi qua hai cái đèo rất lớn.
Khả Nguyệt Lam thay thuốc rồi mặc quần áo vào, bắt chước Cung Dịch Nguyên Cố lấy một dải băng buộc hờ mái tóc ra sau rồi đội nón lên:
-Chúng ta đi ăn gì đó rồi đợi đoàn ca kỹ.
Hai người nhanh chóng trả tiền phòng mang hành trang ra lấy ngựa rồi đi dạo trên phố. Một tay cầm bánh rán hành, một tay cầm dây cương ngựa, Khả Nguyệt Lam đi chậm rãi. Tình Hương bị thu hút bởi gian hàng binh khí, cô bé chạy lại xem:
- Lam tỷ, người xem.
Khả Nguyệt Lam đi lại nhìn từng món vũ khí được bày bán ra, kiếm dài, đao lớn, roi da, búa sắt đều có. Cô lắc đầu:
- Chúng ta không biết cầm đao kiếm đâu Hương.
Nhưng mà mua một con dao găm phòng thân cũng là lựa chọn không tồi. Nên cô lựa chọn hai con dao găm nhỏ, dắt vào hông cho Tình Hương một con, còn một con mình giữ. Đoàn xe ngựa ca kỹ chạy ngang qua, khói bụi mù mịt. Khả Nguyệt Lam leo lên lưng ngựa, giơ tay ra:
- Nhanh! Hương!
Tình Hương nắm lấy tay Lam tỷ rồi trèo ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2735158/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.