Khả Nguyệt Lam một lần nữa trở về căn phòng của mình, nhìn chằm chằm vào bức tường trước mặt. Anh em nhà Lam ở phòng khách cũng khá là lo lắng, liền bàn bạc với nhau. Việt Lam nói:
- Mẹ cũng về viện nghiên cứu rồi, sẽ khá lâu mới trở về. Không thể để Lam bé đi học được, nếu có lần một sẽ có lần hai.
Trường Lam cũng đồng ý với anh, chống cằm nghĩ ngợi:
- Nhưng em đi học, anh đi làm. Chị Lam bé ở nhà một mình không an toàn.
Lam lớn nghĩ ra một cách:
- Anh mang Lam bé đi làm với anh, đúng thật không nên để nó ở nhà. Nhỡ đâu vì chuyện này nó sốc quá nghĩ quẩn.
Lam nhỏ gật đầu lia lịa, với lấy balo trên bàn:
- Được, vậy thì anh coi chừng chị ấy, đợi cuối tuần bố mẹ về chúng ta bàn bạc lại. Giờ em đi học, buổi chiều em có tiết.
Nói xong cậu nhanh chóng ra khỏi nhà. Lam lớn cũng lên phòng Nguyệt Lam gõ cửa:
- Lam bé! Đi làm với anh nhé?
Nguyệt Lam mở cửa ra, nhìn anh:
- Đi làm với anh sao?
Anh gật đầu:
- Để em ở nhà một mình anh không yên tâm, thôi thì cứ ở trong tầm mắt anh đi.
Nguyệt Lam cũng cảm thấy sợ hãi nên đồng ý. Hai người nhanh chóng đến toà án, nơi làm việc của anh. Việt Lam một bên xử lý công vụ, Khả Nguyệt Lam thì ngồi cạnh đọc sách, chơi điện thoại, lâu lâu còn học hỏi về ngành luật của anh. Cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2735142/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.