Căn phòng giờ còn chỉ có một mình cô, đi qua đi lại cũng thấy chán nên đành nằm trên giường nghịch điện thoại. Cũng may còn vài trò chơi ofline, đang chơi "hoa quả nổi giận" hăng say, một cây hoa hướng dương bị một con zombie đầu đội xô ăn mất. Đến lúc cảnh báo, đợt một tấn công đều ồ ạt kéo vào, trời tối nên năng lượng rất ít, không đủ để mua hoa quả. Thua liên tiếp ba lần trong một level, Nguyệt Lam tức mình tắt điện thoại ném qua một bên giường, lăn qua lăn lại:
-Aaaa, tại sao lại cứ thua mãi thế? Thật bực mình.
Cô đập hai cái xuống gối, quay đầu nhìn ra cửa sổ. Trời cuối thu hơi se se lạnh, chỉ còn vài tháng nữa là hết một năm. Nhỡ như........
Nằm suy nghĩ thật nhiều thật nhiều, cuối cùng cũng ngủ thiếp đi. Khi tỉnh lại thì trời đã tối mịt, thấy thức ăn đậy trên bàn thiết nghĩ là y trở về, nước ấm trong thùng gỗ phía sau bức bình phong góc phòng cũng chuẩn bị sẵn. Cô ăn uống một chút rồi đóng cửa cẩn thận đi tắm. Nguyệt Lam chỉ mang theo hai bộ đồ, thêm cái váy hiện đại nữa là ba, nhưng mà ở nơi này sao có thể mặc thứ đó, nên chỉ có thể thay đi thay lại hai bộ màu hồng nhạt và trắng.
- Hơn chín giờ rồi mà sao hắn còn chưa về nhỉ?
Cô mở cửa đi tìm hắn, binh lính thấy cô cũng cúi đầu chào:
- Nguyệt cô nương.
Nguyệt Lam nhân cơ hội liền hỏi:
- Các người có thấy tam vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2735126/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.