Xe ngựa của Nguyệt Lam và Nhậm Anh băng băng trên phố, phía sau là thị vệ hộ tống đi theo hai hàng. Ai cũng ngoái nhìn, rèm kiệu khẽ được gió vén lên, nữ nhân nhan sắc mỹ miều.
- Ai thế?
- Công chúa láng giềng sao?
- Không phải, chắc là vị phi tần nào đấy xuất cung.
- Thật là xinh đẹp quá đi.
Nhậm Anh ngồi bên cạnh nhìn ra ngoài một lúc rồi nói:
- Tam tẩu, hôm nay tổ chứ ở điện Hồng Đài.
Nguyệt Lam gật đầu:
- Bắc Trấn Hầu hôm nay không đến phải không? Hừ! Cái lão cáo già đó, ta sẽ cho ông ta biết tay. Còn tên Lương Uẩn nữa, hắn cũng không thoát đâu.
Một tia lạnh lẽo xoẹt qua, tính khí bây giờ của cô chẳng khác Cung Dịch Nguyên Cố là mấy. Nhậm Anh ngồi bên cạnh bất giác rùng mình.
Nếu sau này hai người này lên nắm quyền thì sao nhỉ?
Chiếc xe ngựa tiến vào cổng thành, binh lính thấy thì tự động mở cửa tránh đường. Nhưng sau khi thấy Nguyệt Lam ngồi trong kiệu thì ngăn lại:
- Vị cô nương này.....
Nhậm Anh liền cười nói:
- Người của tam vương gia.
Tất nhiên tên lính không tin, tam vương gia nổi tiếng không gần nữ sắc sao giờ lại xuất hiện nữ nhân? Hắn vẫn kiên định:
- Không được, không có thứ chứng minh không được vào. Mong cửu vương gia thứ lỗi.
Nhậm Anh tức giận:
- Ấy ấy, nhà ngươi....
- Cửu đệ.
Trong kiệu truyền đến giọng nữ nhân, một tên thị vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2735106/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.