Nguyệt Lam đứng nói chuyện với chú Hoàng một lúc rồi hỏi ông nội. Chú Hoàng liền trả lời:
- Ông ấy đang ở khu B, sáng nay có một nhóm quân đội trên kia xuống nói là huấn luyện kỵ mã để tham gia khai giảng. Cháu đi không? Chú dẫn đi?
Cô cũng gật gật đầu:
- Có được không ạ?
Chú Hoàng liền vỗ vỗ con ngựa, rồi rời đi:
- Được chứ, nhiều người xem bên đó lắm.
Huấn luyện kỵ mã cũng đâu có gì là bảo mật nữa, năm nào cũng có người trong quân đội đến. Trở thành " đặc sản" có một không hai ở Trung Du rồi.
Ông đưa cô đến một dãy trại(1),mở chuồng đơn dẫn một con ngựa ra:
- Qua khu B tương đối xa, nên cưỡi ngựa. Chú đưa cháu đi.
Nguyệt Lam không nhịn nổi mà cảm thán một tiếng, nhìn xung quanh, loá mắt với đàn ngựa:
- Hay để cho cháu thử cưỡi một con đi.
Chú Hoàng tất nhiên không dám, liền ngăn lại:
- Không được, khó điều khiển lắm, cháu phải theo chú, nhỡ ngã thì sao?
Cô hạ giọng nài nỉ:
- Chú Hoàng, cháu cũng biết cưỡi, sư phụ là ông cháu đấy. Chú không cho thì chẳng khác nào nghi ngờ tay dạy dỗ của ông cháu cả.
Chú Hoàng nào dám, có được ngày hôm nay cũng là do ông nội cô chỉ dẫn, tất nhiên không thể nghi ngờ. Ông thở dài:
- Được rồi, để chú chọn cho cháu một con ngựa hiền.
- Cháu muốn con này.
Không đợi ông đi chọn, cô liền chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2734723/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.