Nguyệt Lam năm sau bắt đầu ôn thi tốt nghiệp. Năng lực rất được nên chuyện việc làm không có cầm suy nghĩ nhiều. Ở showroom ô tô kia cô đã nghỉ làm từ lâu, bây giờ ăn bám Lam lớn.
Hôm nay là ngày tự ôn, cô nhất quyết lên thư viện trường ngồi học. Gần tốt nghiệp nên là nơi này rất nhiều người, khó khăn lắm mới chọn được chỗ ngồi còn sót bên dãy lịch sử. Lấy máy tính trong balo ra đánh bản báo cáo như thường lệ. Túi xách bên cạnh thì đựng đồ ăn trưa. Bởi vì thời gian quá ngắn, nếu mà rời đi sẽ chẳng còn chỗ. Thế là nhất quyết cắm rễ ở nơi này nguyên một ngày.
Chăm chỉ một buổi sáng, trưa đến ăn bánh mì cho qua loa bữa, cô đứng dậy đi dạo cho tiêu hao.
Những dãy sách cao này cô đều đã đọc qua một lượt. Nhưng vĩnh viễn không thể tìm được tin tức của người ấy. Cứ như một giấc mộng bị vỡ, nghiễm nhiên bước vào cuộc đời cô rồi biến mất.
Một năm trước cô điên cuồng gào thét trong vô vọng, đêm nào cũng chỉ muốn gặp lại y. Nhưng cuối cùng nhận ra là trở nên công cốc. Y không muốn trở về với cô, làm mọi thứ để cô quên đi.
- Tại sao phải làm như vậy? Ông bà của anh vẫn còn ở đây, em vẫn còn ở đây.
Hận thì đã hận, nhưng yêu vẫn cứ yêu. Như chôn tất cả nhưng kỷ niệm đẹp trong lòng.
Lúc cô vừa nhớ ra tất cả, là vào một hôm trở về nhà. Vô tình phát hiện ra chiêc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2734716/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.