Sáng hôm sau Nguyệt Lam dậy thật sớm cùng mẹ Uyển Tình. Quay qua quay lại chuẩn bị cho buổi trưa, Lam lớn cùng Lam nhỏ bị bố Nhất Trung ép đi giọn nhà.
Mọi thứ phải thật hoàn hảo, bởi vì người mệnh danh con rể tương lai ông sắp đến. Không thể nào làm mất mặt được.
Quá 11 giờ trưa, những đồng nghiệp ở viện nghiên cứu cũng đã đến. Không có nhiều, chỉ vài người thân thiết từ lâu.
- Bác Hữu, mời vào, mời vào.
Một bác trai tầm tuổi bố Nhất Trung đi cùng vợ và con gái vào nhà. Hai nhà đã quen biết mấy chục năm, bác Hữu còn là bạn đại học của bố. Nguyệt Lam cúi chào:
- Cháu chào bác.
Bác gái đi đến nhìn cô, vui vẻ:
- Lam bé đây sao? Thật xinh gái.
Cô quay lại chị gái xinh đẹp bên cạnh:
- Đây là....
Bác trai liền bảo:
- Con gái bác.
Nguyệt Lam hiểu ra ngay, ghé lại nói nhỏ với bác gái:
- Hôm nay cháu có chị dâu hay không là đều nhờ vào hai bác.
Lam lớn độc thân rất lâu rồi, ba mươi mốt tuổi vẫn chưa có yêu ai bao giờ. Cứng đờ, chán ngắt như một khúc gỗ trôi sông vậy.
Sau đó lại thêm vài người đến nữa, đều là thân thiết với nhau nên rất vui vẻ. Đến khi giọn đồ ăn ra hết xong xuôi lên bàn, mẹ Uyển Tình mới kéo cô qua một bên hỏi nhỏ:
- Cái bạn trai kia của con khi nào mới đến?
Nguyệt Lam gãi gãi đầu, lắc đầu ý bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-nuong-tu-ta-tu-noi-khac-den/2734697/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.