Nàng mỉm cười, nếu như hắn đã mời thì nàng không cần khách sáo nữa:
- Được, ta đi cùng ngươi!
Phượng Lâm xoay gót ra hiệu với Nguyệt Thiên Thư đi theo, tà áo hắn bay phất phơ trong gió, một thân bào màu tím phong lưu. Quả thật, từ lúc nàng vào kinh thành đã có duyên gặp không biết bao nam tử rồi nha. Chẳng bù với kiếp trước, đi qua đi lại vẫn chưa thấy được hảo nam tử nào, nhất là tính tiền giúp nàng càng không, thật ra kiếp trước nàng hơi kém sắc một chút, kiếp này, có nhan sắc, có tài năng, lại ở thế giới "cường giả vi tôn", quả thật đi theo Thiên Dạ đến đây là quyết định sáng suốt nhất cuộc đời nàng.
Phượng Lâm dẫn nàng đi qua hành lang dài và hẹp của Bạch lâu, sau đó rẽ qua bên phải hai ba lần, rồi rẽ trái ba lần. TRên hành lang lâu lâu lại xuất hiện một viên dạ minh châu bé nhỏ đặt trang trí trong một góc, tỏa ra ánh sáng xanh nhè nhẹ, trên tường treo những bức họa của mỹ nam tử, mỹ nữ tử vô cùng khéo, đôi lúc lại kèm một vài dòng thơ. Ở mỗi ngã rẽ lại bày trí một chậu hoa khác nhau, ngã rẽ cuối cùng lại là hoa lavender, đúng là một mê cung thông minh. Nếu nàng không nhầm thì người ngoài ra vào đây sẽ bị lạc, nếu đi vào những ngã rẽ có hoa khác se dẫn đến một nơi khác, con nơi này, hẳn là phòng riêng của Bạch công tử.
Bước vào căn phòng nằm gọn ở cuối góc, ôm trọn bởi hai bức tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-khuynh-thanh-thien-tai-trieu-hoi-su/3114045/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.