Đi theo Lục Thiên thật lâu, thật lâu sau quanh qua hồ sen theo đường vòng tới một khu vườn kjas đẹp và rộng, bầu không khí thoáng đãng. Phía dưới là bãi cỏ xanh mươn mướt và cỏ phương thảo, chung quanh trồng những hàng cây hoa đào cách đều nhau nở hồng rực, còn có những cây cổ thụ to, cây kim ngân,....xum xuê. Nàng thấy quanh bờ rào tường là dây leo mọc uốn quanh vô cùng thích mắt:
- Chủ nhân nơi này là ai?
Lục Thiên mỉm cười, tiếp tục rẽ trái, mái tóc đuôi ngựa phân phất theo sau:
- Là thái tử!
Nàng run người, là một thành phần quý tộc trong cung sao? Tốt nhất là không nên dây vào quá sâu. Những tên đó theo lời của Hạ Đào đều là những tên vô lương tâm không có trái tm, là con ngườ chỉ có thể là vì quyền và danh lợi bán đứng gia đình, người mình yêu,....Nàng nhổ:
- Hừm...Hắn ta là người như thế nào?
Lục Thiên ngẩng người một chút, nhíu nhíu mày như đang cố gắng hồi tưởng lại, đầu cua tai nheo, chân cứ thế mà bước đi nhanh hơn, tiếp tục rơi vào trầm tư:
- Ưm, xem nào, là một mỹ nam tử, luôn luôn vận lam y rất đẹo, vào những ngày quan trọng thì vận bộ áo màu vàng kim. Là người rất có khí chất, khiến cho nhiều nữ tử quyền quý rất si mê. Dù chỉ được tiếp xúc với ngài ấy có vài lần, nhiều khi cũng đứng nhìn từ xa nhưng có thể nói ngài ấy là một người khá ôn hoà, thiên tài tuổi trẻ ở Thiên Long quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-khuynh-thanh-thien-tai-trieu-hoi-su/3113956/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.