Nàng nhặt lại viên ngọc lên. Lại là cái cảm giác dễ chịu đó, nhưng tại sao....tại sao nó lại bài xích với Hạ Đào tỷ như vậy? Nàng mệt mỏi nằm oặt lên bàn đá, vân vê viên ngọc, chợt nhớ đến cái nam tử vô danh đó liền ngay lập tức đỏ mặt. Hết hồ ly đến nam tử lạ mặt kêu mình là vương phi gì gì đó rồi lại có một con sinh vật lạ họ đại bàng bay đến trước cửa nhà đưa cho một viên ngọc không biết để làm cái gì, đúng là làm người ta tức chết, tức chết cơ mà!: 
- Dạ Dạ, ta muốn vứt thứ.... 
- KHÔNG!!!-Nó gầm lên hoảng hốt, thiếu điều bay thẳng đên chỗ nàng đoạt lấy bảo vật, đôi mắt trợn tròn tự nhủ không thể nào để cho chuyện đó có thể xảy ra được, nhất định là không! 
Nó ngồi xuống bàn, năm ngón tay thon dài chìa ra, bên trong là một luồn khí đen nồng đậm: Hắc hệ. Nó à thiên tài tam tu, Quang Hắc Hoả, nên việc nàng thấy quả cầu này cũng không có gì là lại, nhưng hôm nay ns đậm đặc hơn thường lệ nhiều, nó nói như ra lệnh: 
- Đặt xuống! 
Thật sự Đào tỷ ta và chuỵ nhân vật chính chỉ muốn đứng lên và cho bé Dạ này một bạt tay cho chừa cái tật nói hỗn, nhưng bây giờ thì điều đó không còn quan trọng nữa, điều quan trọng nhất đó chính là xem xem cái chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. 
( Mika: Vì cái tội bà tám thích hóng ấy mà! Ahihi! 
Đào và Thư* xách dép, nở nụ cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-khuynh-thanh-thien-tai-trieu-hoi-su/3113949/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.